Sau một đoạn đường dài di chuyển cuối cùng cũng đã đến điểm dừng chân của người đó.
Phía NamnKiếm Vân Sơn .
– Cuối cùng cũng tới nơi này quả nhiên phồn thịnh thật đấy bách tính tấp nập ồn ào thật là một nơi đáng sống .
– Soạt !
– Hi vọng sẽ có chút thông tin mà ta cần tìm .
– Vút !
Bên trong kinh thành náo nhiệt kia tiếng hô hào rao bán ồn ào thật náo nhiệt thêm phần náo nhiệt hơn , dừng chân tại một quán trọ nhỏ bên kia Thiên Vũ bước vào bên trong .
– Ông chủ , cho ta một phòng .
– Công tử chờ ta một chút để ta xem còn phòng nào trống không ?
– Ừm , được.
À mà cho ta hỏi chút không biết ngươi có từng nhìn thấy người ở trong bức họa này không vậy ?
– Soạt !
– Thiên Vũ lấy ra bức tranh đó đưa cho ông chủ quán trọ xem rồi hỏi .
– Ta chưa từng gặp qua người này bao giờ cả .
– Vậy sao ??? Thôi được rồi ta không làm phiền đến ông chủ nữa .
– Phía trên lầu trên bên trái có phòng trống đấy ạ công tử có thể lên đó ở .
– Soạt !
– Cảm ơn .
Nhận được chìa khóa phòng Thiên Vũ đi lên lầu trên rồi nghỉ ngơi một lát rồi thay y phục rồi bắt đầu ra ngoài điều tra .
– Cạch !
– Soạt !
– Y phục vừa vặn thật không ngờ tay nghề đan áo của muội ấy lại giỏi giang như vậy ta thật hạnh phúc a !
– Rầm !
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/nghich-thien-tam-gioi/7833/chuong-452-tuyet-the.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.