

Giới Thiệu:
Cô xoay sang nhìn Lý Đông Phóng, “Từ nay về sau cháu đến ở chỗ chú rồi, chú có gì muốn nói không? Ví dụ như chú không thích người khác đụng vào đồ của chú, hoặc chú thấy thư phòng là không gian cá nhân nên cháu không được phép vào…”
“Có.” Hầu kết anh nhấp nhô, hàng lông mày nhíu khẽ, vẻ mặt ra chiều nghiêm túc.
Nghiêu Trăn nhìn anh, “Chú cứ nói đi.”
“Tôi có hơi lo.”
“Chú lo cái gì?”
Khóe môi Lý Đông Phóng khẽ cong lên, “Suy thận.”
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.