*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. “Chuyện này…” “Chuyện này…” Mà nét mặt của Tiểu Linh Lung cũng mờ mịt y như vậy. Cô ta là cảnh giới Địa Tạng mà cũng không thể hiểu nổi cỗ thi thể này từ đâu xuất hiện, khiến cho cô ta khó mà tiếp nhận được. Ông! Phụt! Chỉ còn là một cỗ thi thể không đầu mà vẫn có uy lực đáng sợ như vậy, nếu như ông ta có đầu, hoặc giả nếu như ông ta còn sống, thì uy lực của ông ta còn mạnh đến mức nào nữa, e rằng sư phụ của
Hai mắt của kẻ áo đen kia như lồi ra, con ngươi co rút rất nhanh, chuyện này thật quái dị, tên nhóc này có thể điều khiển một thi thể không đầu thì cũng không có gì kỳ quái, nhưng cỗ thi thể này lại là thi thể cảnh giới Thiên Võ thứ thiệt, mang âm khí cùng sát khí mãnh liệt, khiến cho y kinh sợ không thôi.
Kẻ áo đen còn lại cũng khiếp sợ, nét mặt mờ mịt.
Trong lúc cả ba người còn đang khiếp sợ, thì vua Âm Nguyệt đã vung cây kích lớn lên cao rồi bổ về phía của kẻ áo đen trước mặt, đây chính là uy lực của vua Âm Nguyệt, cho dù ông ta đã chết hơn vạn năm thì uy lực vẫn không hề mai một, một kích liền có thể bổ đôi đầu của kẻ kia ra như bổ đôi quả dưa hấu, đừng nói là Triệu Bân, ngay cả Tiểu Linh Lung cũng hoảng sợ.
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/4664/chuong-390-ta-ma-co-su-phu-nhu-the-thi-tot-biet-may.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.