Nhìn lại cây trâm cài, nó cũng run lên một cái, những đường vân mơ hồ trên thân nó cũng dần trở nên sống động hơn, sau đó bay ra ngoài, hay có thể nói là bị hồ lô hút ra rồi khắc vào người, sau đó hồ lô bỗng chốc sáng bừng lên khiến hai mắt Triệu Bân bị chói không thấy đường, khi nhìn lại thì hồ lô đã không còn ánh sáng, đang ngoan ngoãn nằm đó khiến hắn giật mình.
“Thế là… Xong rồi hả?”
Ánh mắt Triệu Bân đầy khó hiểu, hắn rút nút chặn hồ lô ra nhìn vào trong.
Bên trong là làn khói mờ mịt, linh dịch sóng sánh, tinh khí bắn ra khắp nơi, có thể thấy là đã thay đổi, một tia sáng kỳ lạ hiện lên, nhìn tổng thể thì trông nó kỳ ảo hơn trước rất nhiều.
Ngoài ra thì hồ lô cũng tự hấp thụ linh khí của đất trời.
Điều đó khiến Triệu Bân cảm thấy mới lạ, hút linh khí vào trong rồi hồ lô sẽ tự luyện hóa thành chất lỏng, linh lực ẩn chứa bên trong cực kỳ tinh khiết, uống thử một ngụm, thấm vào tận tim gan.
“Không tệ”, Triệu Bân chợt nở nụ cười.
Có thể tự động hấp thu linh khí, có thể tự luyện thành linh lực, công dụng này rất tuyệt.
Chờ hắn bớt chút thời gian tìm một nơi có nhiều linh khí để đặt hồ lô ở đó, có thể hấp thu mãi không ngừng, bỏ thêm viên thuốc hoặc đan được vào đó, nó có thể bổ sung lại những hao tổn.
“Ranh con, mau mau mau”.
Vừa ngước lên thì đột nhiên nghe thấy
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/5181/chuong-887-dat-ta-di-gap-ong-ta.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.