“Đệ tử Thiên Tông mới nhận sẽ có một buổi tụ hội cùng nhau ở đó”, Mục Thanh Hàn thản nhiên nói.
“Không đi có được không?”
“Trưởng lão Thanh Nguyên các đích thân tổ chức, phải đi”.
“À”.
Triệu Bân gật đầu trở về phòng mình.
Đạo bào là quần áo của Thiên Tông, được may khá là vừa người.
Ngoài đạo bào còn có một ngọc bài màu trắng, trên đó có khắc hai chữ Thiên Tông, mặt bên kia khắc hai chữ Tử Trúc, đó chính là lệnh bài thân phận, có nghĩa là đệ tử của Tử Trúc Phong, Thiên Tông.
Ngoài ra còn một viên đan dược, hai lọ thuốc viên, hai lọ linh dịch.
Những thứ này được phát cho tất cả các đệ tử gia nhập Thiên Tông, mỗi tháng… Có thể đến Thanh Nguyên Các nhận, từng đó tài nguyên tu luyện là không đủ, người không có bối cảnh đủ mạnh thì tự tìm tài nguyên cho mình, nhận nhiệm vụ tông môn là cách trực tiếp nhất, đó là cách để cổ vũ đệ tử trong tông, cũng là một cách tu luyện.
Ngoài ra còn một lá bùa: Bùa trữ vật.
Bùa trữ vật đó chính không gian được thiết kế nằm bên trong lá bùa, có thể bỏ đồ vào đó, cách dùng giống chiếc nhẫn ma, nhưng so với không gian của chiếc nhẫn ma thì bùa trữ vật bé tới nỗi đáng thương, chắc dung lượng chỉ to cỡ vài ba chục mét là cùng, hơn nữa nó còn là bùa dùng một lần, dùng xong sẽ hỏng mất.
Hắn thay đạo bào, hai người cùng nhau xuống núi.
“Từ góc này xem, hai đệ
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/5194/chuong-947.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.