Từ khi vào trong rừng sâu, phần lớn thời gian đều bị hắn dành ra để xem bản đồ, phán đoán phương hướng, nhưng trên thực tế thì việc không có tác dụng gì cả, vì mê cung trận ở đây là tự nhiên, phương hướng đã thay đổi từ lâu rồi.
“So với người không đáng tin như ông thì phương pháp này vẫn khả thi hơn!”
Triệu Bân lắc nhẹ hồ lô nhỏ màu tím, hắn đã thu thập được khá nhiều linh khí dạng lỏng.
Còn về phần quả Thiên Linh thì hắn không thấy có hi vọng gì, lão già râu chữ bát còn không biết quả Thiên Linh ở đâu thì tìm cái quái gì.
Nhưng có lẽ bọn người Liễu Như Nguyệt đã biết vị trí chính xác, họ có hái mất thì cũng không có gì là lạ.
“Hay là chúng ta ra ngoài đợi đi.
Giết người cướp của!”
Lão già râu chữ bát cất tấm bản đồ nhỏ vào, liếc sang Triệu Bân và cười tít mắt.
Câu “giết người cướp của” đương nhiên là cướp của bọn người Liễu Như Nguyệt rồi, mỗi bên đều có hai người, một chọi một, sức chiến đấu của hai người họ lại không tầm thường, chủ yếu là sức chiến đấu của Triệu Bân không kém nên hiển nhiên họ có thể xử lý hai người kia.
“Cách này được đấy!”, Triệu Bân nói rồi khẽ ngồi xổm xuống.
Trước mặt là một hồ nước, nước hồ hơi đục, có hơi nước lãng đãng bên trên.
Nhìn kĩ thì có thể thấy như có thứ gì đó đang phát ra ánh sáng từ bên trong, lúc nãy nó lóe làm chói mắt Triệu Bân,
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/5258/chuong-701-chi-co-mot-nua-sao.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.