Tiếng kêu của con diều hâu nghe rất thảm thiết, chắc là nó đang bị trọng thương.
Hắn phóng tầm mắt ra xa hơn thì thấy ở đường chân trời nổi lên một màu máu đỏ quạnh, ở chỗ đó quả thật có một con diều hâu đang bị thương, bên trên nó còn có hai người, một người phụ nữ và một đứa trẻ, có vẻ như họ đang bị đuổi giết.
Hắn đoán không sai.
Phía sau con diều hâu còn có hai con huyết ưng, trên mỗi con huyết ưng đều có chở theo một người mặc áo đen.
Thời buổi rối loạn, đi đến chỗ nào cũng đều có thảm sự xảy ra.
Triệu Bân nhắm mắt lại, xoay người xuống núi.
Hắn không phải là đấng cứu thế, quản không được nhiều chuyện đến như vậy.
“Không đúng”.
Trong chớp mắt, hắn đột nhiên quay lại nhìn thêm lần nữa, cố gắng hết sức để nhìn rõ con diều hâu bị thương kia.
Chính xác mà nói thì hắn đang nhìn hai người ở trên lưng con diều hâu.
Nhìn kỹ lại thì mới thấy cả hai đều là người quen, đó chính là Xích Yên và thằng nhóc tóc tím.
“Bị triệu hồi về Thiên Tông sao?”
Triệu Bân nhướng mày, hắn biết hai người đó bị phái ra ngoài đã mấy năm rồi, thành Vong Cổ và Thiên Tông một nam một bắc, hành trình xa như vậy, hai người bọn họ chắc chắn không tới đó để thăm người thân, hẳn là đã nhận mệnh lệnh gì đó từ Thiên Tông, nhưng trên đường trở về lại gặp cường giả đuổi giết.
Quác!
Chỉ ít lâu sau thì con diều
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/5297/chuong-918-don-tho.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.