Trên đài chiến đấu không còn lành lặn ấy, khí lạnh lại tàn sát bữa bãi, từng tấc từng tấc kết thành băng, không chỉ đóng băng mà còn có lực hút cạn, dù là ai, chỉ cần đứng trên lớp băng đó thì sẽ phải chơi trên sân nhà của cô ta.
Đáng tiếc, cách này không có tác dụng gì với Sở Vô Sương.
Sở Vô Sương không hề di chuyển, chỉ có những sắc màu lóe lên, tia sáng kì lạ chợt dâng lên, đài chiến đấu vừa đóng thành băng lại dần mất đi khí lạnh, hóa thành băng vụn, sau đó hóa thành hư vô.
Chém!
Hàn Tuyết khẽ quát, vung kiếm về phía Sở Vô Sương đằng xa.
Đột nhiên, những mũi băng nhọn hiện lên, số lượng nhiều đến mức da đầu con người ra run run, hàn quang bắn ra bốn phía, tiếng kiếm vang lên chói tai, có thể thấy sức mạnh của đó đến đâu, ai trúng đều có thể bị chém thành hai nửa.
Kỳ quái là mũi nhọn băng đến cách Sở Vô Sương chừng vài mét thì đột nhiên dừng lại.
Hay có thể nói là Sở Vô Sương khiến chúng phải dừng lại.
Trong một thoáng dừng lại, những mũi băng nhọn ấy đều quay đầu nhọn về phía Hàn Tuyết, lao tới.
“Tại sao lại như thế”, Hàn Tuyết khẽ nhíu mày.
Đó là mũi băng nhọn của cô ta, tại sao lại quay ngược lại chém về phía cô ta.
Cô ta không biết tại sao, rút kiếm vung lên, cố gắng ngăn cản những mũi băng đang lao tới, tiếng va chạm leng keng trong trẻo, tia lửa lạnh lẽo lóe lên cực
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/vo-thuong-luan-hoi/5472/chuong-1276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.