

Khi ấy, ta bỏ ra mười văn tiền chuộc lấy Lục Kiến Minh, hắn nằm co ro trong tấm chiếu rách, toàn thân nhuốm máu, trông chẳng khác nào một vị thần tiên sa cơ thất thế.
Bấy giờ, ta chỉ là một kẻ ăn mày cải nam trang nơi phố chợ, nào biết người kia từng là Thái tử Đông cung tài hoa khuynh thế năm nào.
Càng không ngờ, mười văn tiền kia không chỉ chuộc lấy thân hắn.
Mà còn chuộc cả một ngôi vị Hoàng hậu.
…
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.