

Tan làm, tôi ghé chợ mua mấy con cua tươi mang về, định bụng làm bữa cơm tươm tất cho cả nhà.
Vậy mà mẹ chồng cau mặt:
“Cua vừa đắt lại vừa cực, chẳng biết tính toán gì cả.”
Chồng tôi chẳng nói gì, chỉ liếc qua bằng ánh mắt đầy khó chịu.
Tôi lặng lẽ vào bếp, vừa luộc cua, vừa chuẩn bị thêm ba món ăn khác. Đến khi bày mâm xong xuôi, quay lại nhìn, hai đĩa cua đầy đặn chỉ còn lại ba cái chân nhỏ nằm chỏng chơ.
Chồng đẩy đĩa về phía tôi, thản nhiên:
“Anh để phần cho em đấy.”
Tôi nhìn ba cái chân cua khô queo nằm trong đĩa, lòng bỗng trống hoác như vừa bị ai vét sạch. Một bữa cơm, một chút quan tâm, cuối cùng cũng chẳng giữ nổi.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.