

Văn án
Đời trước lúc tôi sắp chết, Tần Ngực đã lao tới ôm tôi thật chặt, bày tỏ tìnhc ảm với tôi.
Tôi mang theo sự bối rối ấy cho tới hiện tại, khi tôi đã sống lại vào năm lớp 11.
Lúc này, tôi chỉ nghĩ phải trân trọng mọi thứ, sẽ không để sai lầm kiếp trước diễn ra lần nữa.
Mà lần này, tôi cũng thử nhìn thẳng vào bạn cùng bàn Tần Ngự của mình.
Sao trước kia tôi không biết cậu ấy lại đáng yêu như vậy nhỉ!?
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.