“Thân phận? Ta không biết, cũng không muốn biết.
” Tô Vũ hờ hững lắc đầu.
“Thật là lừa gạt! Cùng lắm thì ta không ăn bát cháo này! Người của Linh Dược Các sắp tới, xem ngươi còn có thể kiêu ngạo được bao lâu!” Bạch Tiểu Long tức giận dậm chân, tuyệt vọng nói.
Sau đó khoanh tay đứng sang một bên nhìn Tô Vũ ! Hàn Đại Bằng rất tức giận, rất tức giận, hắn vừa nhận được tin báo có người dùng Trầm hương, lại còn bán một bát cháo với giá cao ngất trời, hai viên trung phẩm Linh thạch! Đâu rõ ràng chính là không đem hắn tên ngoại môn chấp sự Linh Dược Các này để vào mắt.
Không thể dung túng cho hiện tượng này, phải phạt, phạt nặng! Hôm qua bắt Mộ Tiểu Tiểu nháo ra một cái Ô Long, đang uất ức, hôm nay liền đến một cái xuất khí, Hàn Đại Bằng không ngừng suy nghĩ phương án xử trí trong đầu.
Đột nhiên, bước chân của hắn dừng lại, một cỗ mùi thơm mê người xộc vào lỗ mũi, mùi thơm này không chỉ lưu lâu mà dường như có thể để lại ấn ký, thật lâu không tiêu tan.
Hai tên thuộc hạ phía sau cũng lộ vẻ say sưa, khịt khịt mũi, vẻ mặt say mê.
“Lão đại, mùi hương này.
.
.
” “Các ngươi thật sự nghĩ tới mùi thơm này có thể từ trong bát cháo bay ra sao? Chắc chắn là tiểu tử này trở trò, cùng ta đi xem!” Hàn Đại Bằng cười lạnh một tiếng, chính trực nói.
Sau đó, đi thẳng vào góc chợ, góc này cũng là nguồn gốc
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/chiem-cai-dinh-nui-lam-dai-vuong/2199/chuong-30-canh-tranh-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.