Đông Châu quận, Quận Vương Phủ. “Chỉ Vân, sao hôm nay ngươi lại nảy ra ý định mời cha ăn cháo?” Dương Võ cười nói, dáng người cực kỳ cường tráng, ánh mắt mang theo thần quang, không giận tự uy.
Hắn chính là Quận Vương của Đông Châu Quận. “Nữ nhi gần đây đạt được một loại mỹ thực không tệ, mời cha nếm thử.” “Mỹ thực? Ha ha ha, khó trách ta ngửi được mùi thơm, ngươi có lòng.” Dương Võ nhìn bàn ăn trước mặt, vô cùng vui vẻ, cầm đũa ăn. Nhưng mà, ngay sau đó, hắn nhăn mũi, đầu tiên là nhìn mùi thơm của thịt gà, lắc đầu, sau đó nhìn Túy Tiên Tửu lòng bàn tay, lại lắc đầu: “Mùi hương này…!Rất đặc biệt…” Món ăn trên bàn đều là bảo bối, đều là món hắn yêu thích nhưng lại không phải là khởi nguồn của mùi thơm, mùi thơm tưởng như hờ hững nhưng lại lấn át mùi vị của tất cả các mỹ thực trên bàn, khiến người ta khó quên. Dương Võ cau mày, nhìn lướt qua từng món ăn trước mặt, cuối cùng đành phải nhìn đến bát cháo trắng ở giữa bàn. Tuy rằng không muốn tin nhưng hắn cũng không thể không tin, mùi thơm từ cháo trắng tỏa ra, lúc đầu hắn còn thắc mắc tại sao Dương Chỉ Vân lại để cháo trắng vào giữa nhiều mỹ thực như vậy.
Bây giờ có vẻ như món cháo này…!Không đơn giản! “Chỉ Vân, cháo này…” Dương Võ nhìn Dương Chỉ Vân, trong mắt không che giấu được vẻ kinh ngạc. Mà ở phía một bên khác của Quận Vương Phủ —— “Theo lệnh của quận chúa, Đường Tiếu sau này sẽ là tổng quản ngoại phủ, phụ trách việc phân bổ nhân sự trong
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/chiem-cai-dinh-nui-lam-dai-vuong/2242/chuong-48-linh-tuyen-bat-pham-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.