

Mẫu thân ta xuất từ thế gia vọng tộc, từ nhỏ đã dạy ta nữ tử cần phải biết thấu tình đạt lý, thành toàn cho người khác.
Cho nên, khi nữ thứ hại chết mẫu thân ta còn dám chỉ tay mắng mỏ ta, nói chẳng lẽ ta muốn ép nàng phải chết — ta liền thuận theo lòng nàng.
Ngay đêm ấy, ta đè nàng xuống ao, dìm đến khi thân thể giãy giụa như cá thối, thành toàn cho tâm nguyện của nàng.
Tiểu thiếp của phụ thân gào than trời nói, đường xuống Hoàng Tuyền sâu thăm thẳm, nữ nhi bà ta phải đơn côi một mình , thật đáng thương biết bao.
Ta cũng là kẻ biết cảm thông, liền tiễn bà ta đi gặp lại ái nữ nơi âm tào địa phủ, mẹ con đoàn tụ.
Tổ mẫu không màng mẫu thân ta vừa qua đời, còn chưa hết tang kỳ, liền vội vã cầu xin cưới kế thất cho phụ thân , miệng nói nếu không có người nối dõi thì bà chết cũng không nhắm mắt.
Ta đã hiểu.
Nhân lúc bà bị bệnh không nói nổi lời nào, ta bưng đến trước mặt phụ thân một bát thuốc tuyệt tử, khiến cho lão phụ nhân kia suốt đời ôm hận không có cháu bế, đến lúc chết hai mắt vẫn trợn trừng như mắt trâu.
Đáng thương thay, phu quân ta lại chẳng hiểu lòng ta biết lý lẽ.
Hắn mang theo con tiểu thiếp tới ép ta nhường vị trí chính thê:
“Ngươi không sinh được con trai, chẳng lẽ bức ta tuyệt tự, chết rồi cũng chẳng dám nhìn mặt liệt tổ liệt tông?”
Thì ra, hắn thật sự muốn tuyệt hậu mà chết trong ô nhục.
Ta là người vợ ‘thấu tình đạt lý’, tất nhiên sẽ thành toàn cho phu quân nhà mình.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.