
Thẩm Quân An si mê một nha hoàn dung mạo có bảy phần giống ta.
Chỉ bởi nàng so với ta, lại càng giống ân nhân cũ trong lòng hắn.
Vì muốn giúp nàng thoát khỏi thân phận tiện tỳ, Thẩm Quân An quyết nâng nàng làm chính thê.
Mà ta – kẻ đã theo bên hắn năm năm, dưới danh nghĩa “thế thân” – liền bị đuổi khỏi cửa.
Khi rời đi, bên người ta chỉ có một bọc hành trang nhỏ, cùng một cây ô giấy dầu cũ nát.
Ta đứng nơi ngã ba ngoài thành, chẳng biết nên về đâu.
Đúng lúc gặp một phụ nhân trú mưa, ta thuận tay đưa chiếc ô cho nàng.
Nghe nói về sau, vương gia phát cuồng, lật tung cả kinh thành, chỉ để tìm chủ nhân của một cây dù.
Mà Cửu công chúa, đã đến ngày sát long phá thiên rồi.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.