“Chờ một chút tiên tổ, có một việc con muốn hỏi ngươi.” Tiêu Viêm mới đến đại lục này, liền gặp phải sự tình không tưởng tượng nỗi, có lẽ vị lão giả trước mắt này, có thể cho hắn đáp án.Tiêu Lập phất tay, ra hiệu cho Tiêu Viêm cứ nói.
“Chẳng biết tổ tiên làm thế nào biết ta đã đến?” Tiêu Viêm hỏi, ngày hôm qua hắn bị người của Y Ma giáo đánh lén, cho nên rất nghi hoặc.Tiêu Lập thấy Tiêu Viêm biểu lộ mười phần cảnh giác, cười hỏi ngược lại: “Chẳng lẽ con cháu của ta, lại không có năng lực cảm ứng được?”“Không phải, con không có ý này.
Hôm qua trên đường về bị đám người Y lão gia tử của Y Ma giáo đánh lén, hơn nữa còn mai phục chờ con, cho nên con hơi nghi ngờ.” Tiêu Viêm giải thích ….“Là hắn? Bằng hắn cũng dám?” Tiêu Lập suy nghĩ, đối với Tiêu Viêm nghiêm mặt: “Tiêu Viêm, chuyện này ta sẽ xử lý, con không cần lo lắng quá mức, trong một năm này con đừng đi ra ngoài, chờ sang năm nhập tộc tịch qua đi, ta lại phái người mang con ra ngoài tu luyện.”Tiêu Viêm gật đầu, chợt nghĩ tới chuyện của tiên tổ Tiêu Huyền, vội hỏi: “ Còn có một chuyện muốn hỏi ngươi, chỉ có một tia linh hồn ấn ký, có thể hay không đem người đó phục sinh?”Tiêu Lập nghe vậy, lông mày nhăn lại, vuốt chòm râu lẩm bẩm: “Chỉ còn lại một tia linh hồn ấn ký, việc này rất khó, người này rất quan trọng đối với con?”Tiêu Viêm trịnh trọng gật đầu: “Cũng là tộc nhân của Tiêu gia, vì giúp đỡ con
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/dau-pha-thuong-khung-vo-thuong-canh-gioi/35/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.