Lúc ngồi trên máy bay, tiểu đạo đồng mặt đầy tò mò nhìn tôi, sau lúng túng lúc ban đầu, tôi cũng cùng cậu ta nói chuyện một chút, biết được cậu ta tên Trương Đạo Bảo, họ của cậu ta là lấy theo Trương gia.
Chuyện là vào một buổi sớm khi cậu ta ba tuổi, đã bị Trương Long Đồ từ trong một thôn nhỏ ở Tứ Xuyên mang ra ngoài, nói Trương Long Đồ là sư phụ hắn, chi bằng nói là cha hắn càng thích hợp hơn.
Tôi tò mò nhìn Trương Long Đồ một cái, chẳng lẽ Trương gia này đều thu nhận học trò từ khi còn nhỏ sao, hơn nữa tại sao cũng họ Trương, chẳng lẽ Trương gia nhận học trò đều bắt họ theo họ Trương sao?
Trương Long Đồ dễ dàng nhìn ra sự thắc mắc của tôi, bởi vì khoang hạng nhất chỉ có ba người chúng tôi, cho nên anh ta suy tư một chút rồi quay qua nói: “Đây coi như là một quy định của Trương gia chúng ta đi, đó chính là trước khi gia nhập theo học đạo của Trương gia, bất kể ngươi tên gì, cũng chỉ là tên tục, coi như là xuất gia đi, sẽ có pháp danh, ngươi sẽ mang họ Trương, cho nên khi ngươi tới Trương gia cũng sẽ được trao một cái tên mới.”
Tôi nhắm hai mắt, mặc dù cái tên Giang Lưu này đối với tôi mà nói nghe đã thành quen, nhưng thực ra nó mang theo quá nhiều sự đau khổ, khiến cho tôi không thể gánh nổi, hơn nữa, trước kia cũng có một Giang Lưu.
Có một cái tên mới, đối với tôi mà nói, cũng coi như là
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/dia-nguc-tran-gian/1725/chuong-62-hoi-phuc.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.