Tôi tức giận mắng to khiến tất cả mọi người xung quanh đều ngẩn ra, bao gồm cả tên áo trắng kia.
Vẻ mặt mọi người đều khiếp sợ, không ngờ lúc này tôi lại có thể mắng ra như vậy.
Mấu chốt là ai cũng không không nghĩ tới lúc đang giao đấu lại có một người ngoài cuộc như tôi nhúng tay vào, đây là vấn đề nguyên tắc.
Dĩ nhiên đó là bởi vì tôi quá kích động, dù sao từ đầu đến giờ tôi vẫn im lặng, một mực nín nhịn nhưng tên áo trắng đó lại muốn giết Long Linh sư tỷ.
Hành động của hắn đã k1ch thích tôi khiến tôi nghĩ đến Giang Tiểu Thơ, nhớ lại chuyện của Hồng Dược lúc trước.
Lúc này đầu óc tôi muốn nổ tung rồi còn quản gì đến quy tắc, bất quy tắc, lịch sự với không lịch sự.
Hắn đã chạm đến chỗ sâu nhất trong thâm tâm tôi.
“Ngươi muốn tự tìm chết hay sao?” Tên áo trắng lạnh lùng nhìn tôi rồi đạp một cước về phía trước, khí tức cửu trọng thiên trực tiếp bùng nổ ra ngoài.
Hồng Tuyết Tả Văn Tự còn chưa tới được trước mặt hắn mà sức lực đã bị tiêu hao hết sạch, rơi trên mặt đất.
Cùng lúc đó tôi cảm giác mình bị khí thế vô cùng mạnh mẽ phong tỏa, tựa như phải chống đỡ áp lực của cả ngọn núi đ è xuống vậy.
Lòng tôi lạnh xuống, đây chính là thực lực của cửu trọng thiên sao?
Quá mạnh mẽ!
Dưới áp lực lớn như vậy tôi cảm thấy tất cả tế bào trong người, cả kinh mạch, xương cốt, huyết dịch đều bị
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/dia-nguc-tran-gian/1740/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.