
Tỷ tỷ ta mắc một chứng bệnh quái lạ, mỗi lần phát tác đều cần máu của thân nhân thuốc thuốc dẫn.
Phụ thân không nỡ để mẫu thân chịu đau, mẫu thân lại càng không đành lòng tổn thương phụ thân .
Đại ca là đích trưởng tử, càng không thể có chút hao tổn.
Vì thế, ta ra đời.
Tỷ tỷ tính tình hoạt bát, Trương thần y ba ngày hai bận liền sai người gọi ta đến lấy máu.
Đến năm mười tám tuổi, nàng được gả vào phủ Vĩnh Ninh hầu, phụ mẫu vui mừng khôn xiết.
Họ chuẩn bị cho nàng ba mươi ba rương hồi môn.
Trong đó, ba mươi hai rương là vàng bạc châu báu, tơ lụa cùng khế đất.
Còn rương thứ ba mươi ba… chính là ta.
Phụ mẫu vốn định để ta lấy phận thị thiếp, theo nàng cùng gả vào phủ.
Thế nhưng trước ngày xuất giá, nàng nằng nặc đòi ra hồ hái sen trong mưa, chẳng ngờ bị nhiễm phong hàn rồi phát bệnh, đó họ gọi đến lấy nửa bát lấy máu.
Ta ngất xỉu ngay tại chỗ.
Một thị thiếp như thế… quả thật không hợp phong thủy.
Thế là, cùng với những vị thuốc quý giá, ta trở thành “của hồi môn” được tỷ tỷ mang theo.
Trương thần y thương xót cho ta , trước lúc ta lên đường, lén đưa cho ta một viên thuốc.
Hắn nói:
“Đây là cơ hội duy nhất để ngươi thoát khỏi nơi ấy .”
…
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.