Quả thực vừa đến Độc Nhĩ Long không phải không muốn xông lên cứu Độc Nhĩ Hàm, mà là hắn có lòng nhưng mà không có sức, hắn còn cách Độc Nhĩ Kha khá xa, với lại Độc Nhĩ Kha đang bắt giữ nhi tử hắn làm con tin, hắn không dám manh động.
-Ngươi đến tột cùng là ai? Tại sao lại giết con trai ta, ta và ngươi có thù oán gì hay sao?
Lúc này Độc Nhĩ Long vừa mới đến còn chưa biết mô tê gì.
Người xung quanh đây thì hôn mê bất tỉnh hết rồi.
Độc Nhĩ Kha nghe vậy.
mới lạnh nhạt nó:
-Độc Nhĩ Long, ngay cả cừu nhân của ngươi mà người không nhận ra.
Năm xưa ngươi dùng Vô Ảnh Độc ám hại cha ta.
Sau này ngươi dung túng con ngươi phế ta, sỉ nhục ta, sỉ nhục cha mẹ ta.
Cho người truy sát ta, vu oan cho ta.
Cũng may ta mạng lớn còn sống được tới ngay nay, hôm nay chính là ngày ta trả thù cho cha mẹ ta.
Độc Nhĩ Long nghe vậy lúc này mới nhìn kỹ gương mặt có chút quen của Độc Nhĩ Kha, lúc này mới nói:
-Thật không ngờ lão già trông nhà kho đã gạt ta, lão còn dùng cái mạng già của mình cứu ngươi một mạng, không ngờ lão cứu một tên phế vật không thân không thích.
-Nhưng hôm nay ngươi đã vác xác tới đây thì hãy xuống Diêm Vương gặp lão đi.
Nói rồi hắn vung kiếm phóng thẳng về phía Độc Nhĩ Kha.
Độc Nhĩ Kha thì hoàn toàn chấn kinh, ngây tại đương trường, hắn không phải vì chấn kinh bởi thực lực Linh
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/doc-than/2830/chuong-43-huyet-sat-tran.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.