Phía đầu bên kia cái rãnh là Mộ Cung lão nhân vẻ mặt vẫn bình tĩnh nhìn Độc Nhĩ Kha, trên người vẫn hoàn hảo không dính một hạt bụi, cả người không hao tổn một cậng tóc.
Nhưng vầng kim linh lực cũng đã nhạt đi rất nhiều, có dấu hiệu tán đi.
Tuy hắn không bị thương nhưng mà cũng bị sóng chấn động của vụ nổ đẩy lùi trở lại.
Độc Nhĩ Kha nhìn thấy vậy thì hai mắt híp lại, vẻ mặt cực kỳ ngưng trọng, hắn không quản hai nắm tay đang bị thương, nắm đấm siết chặt, trên nắm tay tỏa ra hàn khí đông cứng ngăn cho máu từ đó chảy ra.
“Không hổ là Linh Vương, cho dù là Linh Vương Hạ Giai thì cũng không tầm thường.”
Độc Nhĩ Kha cảm khái thực lực của một Linh Vương, hắn nhận ra Linh Vương và Linh Tôn đúng là hai tầng thứ khác hẳn nhau, thực lực có thể nói là khác nhau một trời một vực.
Linh Vương có thể bắt đầu câu thông linh khí trời đất cho mình sử dụng, có thể lăng không phi hành, lại có thể hình thành cương khí hộ thể, cách không phóng xuất ra linh lực.
“Vẫn là thực lực của mình còn quá yếu.”
Lại quay sang cảm khái thực lực của mình không đủ.
“Nếu không thể chạy được thì liều thôi.
Chỉ tội cho Tiểu Lang.”
Độc Nhĩ Kha trong lòng quyết tâm liều mạng, cũng đã có tính toán của mình, hai mắt bắn ra hàn quang, sát khí tuôn trào, nắm tay siết chặt, lớp băng mỏng trên đó cũng nát vụn chiến ý dâng trào nhìn về Mộ Cung lão nhân.
Tiểu
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/doc-than/2856/chuong-140-dap-cuoc-phien-van.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.