– Bụp bụp..
Ngay sau tiếng hô vang lên là tiếng va chạm giống như ai đó bị người ta đá vậy.
Người bị liên tiếp ăn đá đó chính là Độc Nhĩ Kha trong màn vụ khí kia.
Độc Nhĩ Kha trong vụ khí thị giác cũng mất, thính giác cũng bị ảnh hưởng phần nào.
Lúc này hắn dường như cá trong chậu mặc người ta đánh đập vậy.
Độc Nhĩ Kha khổ không nên lời, trong vụ khí mờ mịt này, mỗi khi hắn vừa nhìn thấy từ trong đó có dao động thì nó đã tới trước mặt hắn rồi, còn chưa kịp phản ứng đã ăn cước của Hàn Tuyết.
“Cái này mới thực sự là Phiên Vân Cước sao? Thực quỷ dị.”
Tay ôm ngực dằn cơn đau xuống, miệng thổ ra một ngụm máu, tay kia lật ra lấy một viên Hồi Linh Độc Đan và đan dược chữa thương nuốt vào.
Trong lòng liên tục xoay chuyển tìm đối sách đối phó Hàn Tuyết.
Nhưng tình thế cấp bách, nhất thời hắn còn tìm ra được cách gì?
– Song phi cước.
Bụp, bụp.
Lại hai cước đá tới, vẫn tấn công trung đẳng Độc Nhĩ Kha, rất may Độc Nhĩ Kha đã toàn lực phòng thủ nơi ngực nên không bị thương nặng, chỉ là người liên tục lùi vào trong vụ khí.
Nhưng Độc Nhĩ Kha có chút cảm giác hình như cước lực của Hàn Tuyết đã có chút yếu hơn trước rồi.
Nghĩ kỹ lại thì Độc Nhĩ Kha có chút hiểu ra, có lẽ để tạo ra làn vụ khí này nàng chắc phải tốn một phen công phu thật lớn à.
Độc Nhĩ Kha không biết đó chỉ là
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/doc-than/2903/chuong-103-doi-chien-khai-van-thanh-moc-kiem-phap.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.