– Ta không biết, sinh vật này thật kỳ lạ, ta chưa bao giờ nhìn thấy.
Hẳn cũng không phải là người của yêu tinh tộc.
Tam trưởng lão lắc đầu nói.
Hắn cũng không nhìn ra hai sinh vật trước mặt này là loài gì?
– Ta không cần biết bọn chúng là ai.
Nếu đã giết nhi tử của ta thì ta phải khiến bọn chúng phải trả giá gấp ngàn lần.
Các vị trưởng lão, chúng ta cùng hợp lực, toàn lực ra tay.
Trung niên tộc trưởng chằn tinh ánh mắt trợn tròn nói.
– Được.
Mọi người đều đồng thanh.
Lời vừa dứt bỗng nhiên linh lực màu xanh từ trên người họ tràn ra, lần này còn mạnh hơn lúc trước vài lần, dưới ánh sáng màu xanh nhạt kia Độc Nhĩ Kha cảm giác hình như dáng người bọn họ cao hơn một chút.
Bỗng nhiên Đỗ lão lại đẩy Độc Nhĩ Kha ra, sau đó cả người lão bỗng nhiên trầm xuống, không hề xuất hiện bất cứ một ba động nào.
Nhưng lại khiến cho người ta cảm giác ẩn sâu trong sự trầm tĩnh kia là một sức mạnh khổng lồ sắp sửa bùng phát.
– Tiểu tử, lúc này đây hãy nhìn cho kỹ chiêu mà ta sắp đánh ra đây.
Học được gì thì phải coi bằng vào thiên phú của ngươi.
Trong đầu Độc Nhĩ Kha bỗng nhiên vang lên câu nói kia của Đỗ lão.
Trong lòng Độc Nhĩ Kha giật mình, gật đầu một cái sau đó từ trong Giới Chỉ ném ra ba viên Dạ Minh châu, hắn muốn từ ánh sáng Dạ Minh châu nhìn cho rõ chiêu thức mà Đỗ lão nói sắp
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/doc-than/2908/chuong-108-lien-tuyet-thuong.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.