Nếu chỉ là ngụm máu tươi thì không làm thương tổn được Hoàng Nham, chỉ là trong máu tươi kia còn ẩn dấu một khối kim loại hình thoi bằng ngón tay, thật không ngờ lão già này vẫn còn vũ khí này, giải thích duy nhất là lão dấu nó ở trong bụng, một khi thi triển thì vận bí pháp đẩy nó ra bắn tới đối thủ.
Vừa rồi lão dấu nó ẩn vào trong ngụm máu kia cho nên mới đả thương được Hoàng Nham, khối kim loại hình thoi xuyên qua bụng của Hoàng Nham, găm vào người của hắn, chỉ là vị trí nó xuyên vào không quá nguy hiểm tới Hoàng Nham.
Đại Cước đã có thời gian chuẩn bị làm sao cho Hoàng Nham chiếm thượng phong tiếp, đánh phủ đầu, lão cũng không chút do dự, cả người lướt trên mặt đất, động tác giống như bước trên không khí vậy, lão hơi xoay bàn chân phải, hình thành một thế đá, một chân co lại theo thế kim kê độc lập, cả người lão phóng lên không trung, bật lại phía sau Hoàng Nham, cả người lộn một vòng tiện đà xoay người, bàn chân co kia đá tới đầu Hoàng Nham.
Hoàng Nham phản ứng rất nhanh, eo hơi uốn lại, bộ pháp bước ra, đầu tiên song trọng chùy đập ngược lại đằng sau, chuẩn xác đập tới bàn chân của Đại Cước lão nhân, thuận thế cả người hắn cũng xoay lại.
– Binh! Binh!
Một chiêu này cản được sát chiêu của Đại Cước lão nhân, Hoàng Nham hơi chấn động, nhưng vẫn kịp thời quay người lại phát ra một chiêu Loạn Chùy!
Nhưng Đại Cước lão nhân mới là người cơ động hơn, lão
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/doc-than/2944/chuong-145-du-hi.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.