Một lúc sau Dã Nhi mới rút cái sâu kẹo hồ lô ra khỏi miệng, nhìn cái kẹo đã nhỏ đi một nửa, nàng hỏi:
– Tại sao không ăn, tiểu đệ đệ, tỷ tỷ ta đã mua cả cho ngươi rồi, nè ăn đi.
Nói xong nàng đưa cho hắn một cái, Độc Nhĩ Kha lắc đầu, chân nhanh nhảu chạy thẳng về phía trước.
Hắn từng tuổi này còn ăn kẹo hồ lô thì mất mặt lắm, đã thế lại còn ăn ở chỗ đông người này nữa.
Hai người trò chuyện một lúc, bất giác đã đi được hơn một dặm đường, lúc này dòng người cũng đã bớt chật chội hơn.
Nhưng lại có một gian hàng lại có nhiều người hơn một chút, hai người Độc Nhĩ Kha ngó nhau, sau đó cùng cười cười tiến tới nhìn lên phía bảng hiệu thì thấy trên đó có ghi Phổ Thê Thiết Khí Phường.
Hai người không hẹn mà chen vào đám người bước vào Phổ Thê Thiết Khí Phường.
Quang cảnh bên trong Thiết Khí Phường đều là thiết.
Thiết ở đây được bán dưới dạng là vũ khí: đao, kiếm, chùy, thương…!mặt khác đều là thiết khối.
Một là ở dạng thô, một là ở dạng tinh.
Dạng thô thì chưa được qua chế tác tinh biến, còn dạng tinh là được chế tác, luyện hóa nhiều lần.
Ánh mắt hai người liên tục quét qua số vũ khí trên giá đỡ, Dã Nhi khuôn mặt hứng khởi nhìn đông lại nhìn tây, hết cầm kiếm lại thả đao.
Đa số vũ khí ở đây đều là vũ khí Hạ Phẩm trở xuống, trong Giới Chỉ của Độc Nhĩ Kha vũ khí không thiếu nên hắn cũng không
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/doc-than/3000/chuong-131-cuong-hoa.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.