Lương phát nhìn thấy sợ thót tim, hắn hú lên một tiếng cả người phóng vọt ra ngoài võ đài, chạy trối chết, trong lòng thầm than thà đắc tội với tiểu nhân cũng không nên đắc tội với đàn bà.
Tôn “bà bà” nào có tha cho hắn, cả người phóng theo không bỏ, cả hai phóng vào biển người, đâu đó vẫn nghe tiếng hô to gọi nhỏ chém chém giết giết.
Tiểu cô nương trên võ đài đi theo Tôn “bà bà” cũng lon ton chạy theo, chìm vào trong biển người không thấy.
Vậy là võ đài lại lần nữa trống không.
Đám người ngồi trên hàng ghế cạnh võ đài không ngừng cười, Võ Đại Thương ho khụ một tiếng, sau đó nghiêm nghị hô lên:
– Tiếp tục!
Trong lòng hắn cũng hiểu đây chỉ là nghi thức để tuyên dương tinh thần thượng võ mà thôi, còn chính thức chính là màn tranh giành chức minh chủ của đám cao thủ Thiên Bảng sau này.
– Phạch Phạch.
Một bóng trắng từ dưới biển người phóng lên, từ trên không trung cả người xoay hai vòng, sau đó nhẹ nhàng đáp xuống võ đài, nhìn rất là tiêu sái.
– Hảo khinh công!
Đám người phía dưới vỗ tay hô lên, ngay cả những người phía trên hàng ghế cũng gật đầu tán thưởng.
Người đáp xuống là một thanh niên tuấn tú, thân hình cao lớn, nhìn rất là tuấn dật.
Nam thanh niên khoảng hai sáu hai bảy tuổi, lúc nào cũng nở nụ cười, nụ cười rất là sảng khoái, trên mặt còn có một núm đồng tiền, làm cho thanh niên này nhìn có vẻ nữ tính hơn một chút.
Nhưng mà từng hành động
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/doc-than/3004/chuong-207-theo-doi.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.