Trong khi đó tại một tông môn cổ xưa trên Tề Khắc Đế quốc, trong đại sảnh của tông phái, lúc này có rất nhiều người.
Người ngồi vị trí cao nhất, là một trung niên nam tử chừng bốn mươi bốn mốt tuổi, khuôn mặt ánh tuấn, sắc thái nghiêm nghị, thần thái uy nghiêm.
Hai bên là có năm cái ghế, trong đó có bốn cái ghế có người ngồi, một cái ghế còn trống.
Bốn người kia đều là những lão già chừng năm sáu chục tuổi.
Phía dưới lại có hai người đang quỳ xuống, cái đầu cúi gằm xuống đất vẻ mặt đầy hoảng hốt và lo sợ.
Mồ hôi trên trán hắn thi nhau úa ra, con ngươi thỉnh thoảng láo liên liếc nhìn trung niên trên thủ tọa.
Lúc này trên mặt trung niên bừng bừng nổi giận, sát khi trong mắt trào ra, uy nghiêm dị thường, những người khác không dám nhìn thẳng, trong lòng có chút sợ hãi.
Trung niên nam tử nhìn hai kẻ quỳ dưới chân mình, ánh mắt hiện lên vẻ giận dữ, lại có chút bi thương, nhưng sau đó hắn rất nhanh giấu đi, rồi nói:
– Ta cho các ngươi nửa tháng thời gian, vậy mà các ngươi vẫn không tìm ra kẻ đã sát hại Thiếu tông chủ ư? Các ngươi toàn là một lũ ăn hại, đã vậy còn dám vác mặt về đây gặp ta.
Các ngươi đáng tội gì?
Hai người đang quỳ phía dưới nghe vậy thì toàn thân run lên, mồ hôi lạnh úa ra như mưa, đầu liên tục dập xuống, van xin:
– Tông chủ xin tha mạng, xin tông chủ thứ tội.
Chúng tôi đã cho người lùng
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/doc-than/3021/chuong-240-chi-ton-lenh.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.