Ở chỗ này chỉ có ngày đêm, không tồn tại tiết tấu thời gian, Tuyết Sinh biết trời đã trưa rồi, xuyên qua tầng mây mù thật dày có thể nhìn thấy một tầng ô quang đang treo trên đỉnh đầu, sương mù chiết xạ ô quang tạo thành một mảng sáng tròn đỏ rực giống như tai nấm, cái kia chính là mặt trời của ngoại giới.
Mà chém giết cũng đến hồi kết thúc, mặt đất vung vẩy huyết tinh, thi thể la liệt rãi rác khắp chân núi, một mảng Xích Hồng chiếu xuống hoá thành nấm mồ vùi chôn hết thảy.
Đệ tử La Sát Môn cũng có ba người nằm xuống, bị đồng bọn mai táng, trên cơ thể mỗi người ít nhiều xuất hiện vết tích đao kiếm, Tuyết Sinh cũng vậy, thương thế không nhẹ, giờ phút này thở hồng hộc đem ánh mắt lăng lệ quét qua một nhóm mười tên đệ tử La Sát Môn đang ở trên chiến trường.
Tuyết Sinh chưa bao giờ dám đặt lòng tin vào người lạ, hơn nữa đối phương còn là đệ tử một tông môn chủ tu chém giết.
Trước đó cộng đồng tác chiến cũng chỉ lâm thời đối phó tà tu Vận Ách, cho nên không tính là đồng đội chân chính.
.
Mà hắn chưa bái sơn môn, chưa phải đệ tử La Sát.
Ánh mắt dày đậm cảnh giác mang theo hung lệ, Tuyết Sinh thủ vững tư thế, đề phòng đối phương trở mặt.
Trải qua trận chiến vừa rồi bọn hắn cũng sinh ra e ngại, thiếu niên trước mắt thủ đoạn tàn độc, quá mức thị huyết, cho nên không khí song phương có phần kiềm chế.
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/duc-hoa-trung-sinh/2458/chuong-88-chay.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.