Trời tờ mờ, ngoài phố đã bắt đầu huyên náo, Tuyết Sinh thức dậy rất sớm rời khỏi khách xá, cửa chính khách xá hỏng mất một cánh, trên mặt đường vương vãi vụn gỗ cùng vết máu, hiển nhiên là do chiến đấu từ tối hôm qua lưu lại.
Bước ra đường phố lập tức cảm nhận được bốn phía hàn ý khốc liệt quét tới, Tuyết Sinh nhíu mày, rùng mình một cái, lục lọi bên trong túi chứa đồ một tấm áo bông khoác tạm lên thân, trên đường người qua kẻ lại huyên náo, đều nhằm hướng cổng thành mà đi, giống như thây ma lang thang trong đêm.
Tuyết Sinh cảnh giác quan sát bốn phía, dao găm nằm im dưới ống tay áo, như lời Tần Phượng nói, đám người kia có lẽ sẽ ghi hận, tìm tới trả thù.
Một đường không có biến cố.
Cổng thành vừa mở, Tuyết Sinh nhanh chóng đi qua chòi canh giao nộp phí tổn sau đó chính thức bước vào Mạo Nhi Thành.
Một cỗ cảm giác thâm trầm đại khí ngay lập tức đập thẳng vào mặt, lầu cao gác mái điêu lan ngọc thế, bên dưới là thiên gia vạn hộ chìm trong giấc ngủ, rất ít người thức dậy, hàng quán vẫn còn thưa thớt.
Ánh đèn leo lét chạy dọc các con phố, kéo dài vô tận cuối cùng bị tường thành chặn lại giống như chân trời cắt ngang.
Tuyết Sinh đi dọc đại lộ, con đường này lát gạch thẳng tắp, hai bên trồng đầy Dương Liễu xanh um, phía xa đứng im lìm một cái tửu lâu cao lớn, cánh cửa sổ tại tầng thứ ba bị gió cạy mở, va
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/duc-hoa-trung-sinh/2463/chuong-101-sinh-menh-la-ca-hanh-trinh.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.