Tuyết Sinh nắm bắt thời gian, từ địa phương tồn tại Truyền Tống Trận nếu không sử dụng Tật Phong Phù chí ít phải mất hơn hai canh giờ mới đến được Kế Vũ Thành, còn chưa nói mặt đất ẩm ướt, khắp nơi là bùn lầy cho nên tốc độ sẽ bị hạn chế đáng kể.
Dọn dẹp xương cốt trên mặt đất, nhãn mục lướt qua địa mộ, Tuyết Sinh thở sâu cẩn thận từng bước đi vào thăm dò.
Trước kia có lẽ là một ngôi mộ đất mọc cao như gò núi, thậm chí bốn phía còn tồn tại kết giới phong ấn nhưng bị người nào đó phá bỏ, đánh sập lộ ra lối vào bằng đá dẫn sâu xuống lòng đất.
Lối vào không lớn, phía dưới tối om, sâu hun hút không biết thông tới chỗ nào.
Đem Hộ Phù, Tật Phong Phù gia cố lên cơ thể, dùng Chân Lý Liên Đăng làm công cụ chiếu sáng, theo bậc thang đá đi xuống, càng bước càng sâu.
Tầm trăm trượng, không khí bắt đầu loãng dần, chỉ sợ phía dưới yếm khí, thậm chí có thể tồn tại khí độc, Tuyết Sinh do dự không dám bước tiếp, bất đắc dĩ dừng lại, soi đèn cẩn thận quan sát.
Lần trước trung niên kia đi xuống, rõ ràng chỉ dừng ở chỗ này, bởi trên bậc thang đá còn lưu lại vết bùn đế giày.
“Phía dưới tồn tại cái gì không ai biết được, chẳng may gặp phải nguy hiểm, như vậy hối hận không kịp!” Tuyết Sinh thì thào, quyết định đợi sau này đầy đủ thực lực lại tới thăm dò, nghĩ như vậy lập tức ẩn thân vào bóng tối,
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/duc-hoa-trung-sinh/2466/chuong-41-phong-van-tai-khoi.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.