

Tỉnh lại sau khi trọng sinh, ta đang quỳ bên chân Tiêu Nhung. Xung quanh, mọi người đều cười nhạo ta ầm ĩ.
Kiếp trước, để ngăn cản Tiêu Nhung đính thân, ta đã liều mạng đâm đầu vào tượng sư đá trước cửa nhà hắn.
Ta không c.h.ế.t, nhưng lại bị liệt suốt bảy năm.
Bảy năm ấy, Tiêu Nhung thành thân, sinh tử, công danh rạng rỡ.
Mà ta, vì toàn thân lở loét, cuối cùng đau đớn mà c.h.ế.t.
Sống lại một lần nữa, ta quyết định buông bỏ Tiêu Nhung, cũng buông tha chính mình.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.