Nam Cung Việt nhìn thấy cơ hội tấn công Tần Tử Lăng, nhưng Tả Nhạc lại đột ngột xuất thủ, đồng thời đánh lui chính mình, đôi tay đỏ sưng, đầu khớp xương cảm thấy sắp gãy.Nam Cung Việt không khỏi đỏ mặt trong sự tức giận.-Lỗ tai ngươi điếc sao? Không nghe ta kêu dừng tay à?Tả Nhạc cảm thấy mình đã hảo ý kêu ngừng, mà Nam Cung Việt lại có chút thái độ, hắn không hiểu được ý của Tả Nhạc, không khỏi nổi điên và lên tiếng trách oán.-Đệ tử biết lỗi rồi, vừa rồi vì bị đánh quá mức, nên không thể kiềm chế được.Nam Cung Việt thấy Tả Nhạc tức giận, trong lòng không khỏi sợ hãi, lúc này mới nhận ra lời nói của mình đã vượt quá ranh giới, cử chỉ quá đáng, ngay lập tức cúi đầu và khom người nhận lỗi.Tả Nhạc nhìn thấy tình hình và sắc mặt của Nam Cung Việt, lúc này mặt trở nên khá sáng, thanh âm lạnh lùng vahg lên một tiếng, rẽ sang hướng Tần Tử Lăng với diện mạo ôn hòa:-Ngươi đi theo ta.Vừa qua, Tần Tử Lăng đã thể hiện khả năng đánh thực chiến, nhưng chỉ vì một tiếng kêu dứt khoát, hắn đã từ bỏ lợi thế và dừng lại, điều này khiến Tả Nhạc cảm thấy rất thú vị.Tất nhiên, Tần Tử Lăng hiện tại vượt xa sự dự liệu của Tả Nhạc về kỹ năng chiến đấu, điều này khiến hắn càng coi trọng Tần Tử Lăng hơn một chút.-Vâng, quán chủ.Tần Tử Lăng khiêm tốn đáp, sau đó nhắm mắt theo sát Tả Nhạc, hướng đến góc cây lớn.Thái độ vừa rồi của Tả Nhạc đối với Tần Tử Lăng khác hoàn toàn khi đối với
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/hop-dao-thich-lo-chuyen-bao-dong/1594/chuong-70-thu-phuc-ca-ba-dong-thi.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.