Ngập ngừng, trao vội môi hôn!
Thật ấm lạ…!khiến cho hồn chếnh choáng!
Rượu thơm, hương nồng thoang thoảng?
Hay mem tình…của một thoáng say mê?
…!
Lạc Tinh nghe vậy tranh thủ nghỉ ngơi một đêm rồi tìm lão quốc Vương yêu cầu thu mua băng quả.
Điều này Dễ dàng thông qua.
Trong hai ngày tập hợp, Lạc Tinh đạt hơn ba tấn Băng Quả.
“Cảm ơn Ngài, xin hỏi tổng bao nhiêu Linh Ngọc?”
“Lần này đa tạ Lạc Phó Thống Lĩnh trợ giúp.
Ta không cần Linh Ngọc.” Băng Minh vương cười nói.
“Sao được! Ngài cứ ra giá.
Lần sao ta còn tới làm giao dịch nữa.”
“Được rồi, Nơi mọi người bán một cân chỉ 100 Ngọc.
Không đáng bao nhiêu.
Tính ra 30 Vạn Ngọc.”
“(Được.
Ta đưa 300 Linh Ngọc là đủ*.” – Lạc Tinh vô cùng ưng ý, đưa luôn 1000 Linh Ngọc rồi nói –
“Lần sao ta sẽ cho ngưòi tới hỏi mua.
Đây ta đặt cọc thêm luôn.”
Thấy Lạc Tinh sảng khoái đưa, Băng Minh Vương cũng không tiện từ chối.
Dù sao số tiền này cũng khá cần thiết.
Do quốc lực cả nước dồn hết vào trận chiến rồi.
Nếu nói một Ngọc có thể nuôi sống một người bình dân vài ngày thì một cân Băng Quả quá mắc, nhưng nếu đưa nó vào Thiên yến Lâu sẽ được nâng tầm lên.
Một Chùm Băng quả có thể bán ra vài Linh Ngọc.
Một vốn trăm lời là có.
Hôm sau, đoàn người một mạch quay về Thiên Vân Môn.
Khi tới Thiên Hạ Thành mới nghỉ lại một đêm.
Lạc Tinh gặp Lê Bích Trân
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/hung-thien-dai-luc/3164/chuong-129-ai-my-nhan-anh-hung-bai-tran.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.