Tu tiên vốn dĩ vô tình
Thời gian trôi mãi đôi mình cách xa.
Lần này ta lại về nhà
Mệnh Môn tầng bốn tà tà tấn giai.
…!
Sáng hôm sao tỉnh dậy, Lạc Tinh mơ mơ màng màng, khung cảnh điên cuồng tối qua vẫn còn hiển hiện.
Nguy rồi, đúng là trước gái đẹp dễ mất bản ngã.
Nhìn xung quanh thì dáng ngọc hôm qua đã không có.
“Cái này gọi là gì? Tình một đêm ư?” – Lạc Tinh lòng dạ trái ngang.
Sau vài hôm, đúng như Lê Bích Trân nói Lạc Tinh thăng lên Thống Lĩnh, còn Nàng ta thì như bốc hơi mất.
Dùng truyền tin phù liên lạc cũng không được.
Làm thống lĩnh không còn nhàn hạ nữa.
Lạc Tinh muốn tạo thêm phân thân thì không được.
Trừ khi tìm được Địa Tinh? Không thì giờ tạo ra phân thân mệnh môn kì cũng tồn tại tối đa một ngày, trong khi tính chất công việc ngày càng khó khăn…!Thử hỏi thăm Lạc Thần Khiên xem, Lạc Tinh lập tức chìm vào trong thức hải.
Vẫn chiếc khiên lơ lửng trên không.
Từ khi bước vào Mệnh môn kì không cần song tu thì bốn vòng vàng ở ngoài cũng chỉ cần Lạc Tinh tu luyện linh lực là nó được bổ xung đầyM6r lơ đủ.
“Ohm.” Vòng sáng thứ năm sau khi hút năng lượng tử yến đầy đủ thì hôm nay đã có ánh vàng.
Phía bên trong là vòng xoáy thứ 6, vốn có hình người, thú, Sen, cối và chày giã gạo…..thì nay hình người phát sáng ánh vàng 1 chút.
“Nó đổi màu lúc nào?” – Không tìm ra
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/hung-thien-dai-luc/3173/chuong-171-ke-chuyen-xua.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.