Thời gian lặng lẽ trôi qua
Ba năm thắm thoát như là thoi đưa.
Tưởng rằng cũng cứ như xưa
Ngờ đâu có trộm thật vừa lòng ta.
…
“Thử nào.” – Lạc Tinh mở rộng Nguyên Anh ra.
Sau đó một cây Thiên Lôi Tử Trúc bản mệnh hiện lên sau lưng.
Vươn hàng trăm chùm rễ đến, nhỏ có, lớn có đâm nhẹ vào một Nguyên Anh mà Lạc Tinh giết mấy tháng trước.
“Xoẹt! xoẹt!” – Từng đám rễ của Thiên Lôi Tử Trúc như là mạch máu bám vào bề mặt Nguyên Anh, sau đó hút từ từ năng lượng trong đó ra.
Luồng năng lượng đó thông qua một hệ thống chằng chịt như ma trận đi theo thứ tự từ rễ, thân, cành, lá Tử Trúc.
Bắt đầu tinh lọc ra linh lực thuần khiết nhất, rồi truyền lại vào cơ thể Lạc Tinh.
“Ài Thật thư sướng.” – Lạc Tinh kiểm tra lại linh lực mình: “Bằng tu luyện cả năm luôn.
Chắc phải tìm cách săn giết Nguyên Anh tu sĩ quá.”
Nói thế, nhưng Lạc Tinh không có cơ hội đó.
Quân đội đâu phải muốn đi đâu là đi.
Sau khi nhờ không gian đại sư khai mở nhẫn trữ vật tên Nguyên Anh kia, thì có hơn 100 viên Linh Thạch trung phẩm, nhưng là hệ Thủy.
“Lại tốn công đổi về Hệ Lôi rồi.” – Lạc Tinh khá hưng phấn.
Suy nghĩ khi rảnh rổi tìm cách học cách khai mở nhẫn trữ vật.
Không cần tốn công đi nhờ Không Gian đại sư khai mở.
Vừa phiền phức vừa tốn kém.
Lại không giữ được bí mật.
Dù sao thuộc tính Lạc Tinh vẫn có thể
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/hung-thien-dai-luc/3219/chuong-133-phat-hien-trong-dai.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.