Chiến tranh ta vốn không màng
Nhưng vì cứu vớt muôn ngàn chúng sinh
Dù sao cũng một chữ tình
Năm sau kịp gặp bóng hình người yêu?
…
Thắm thoát gần hai năm nữa.
Lạc Tinh đã qua mấy mùa Lấy tắm lôi điện làm niềm vui.
Cơ thể đã xem như bảo hòa rồi.
Nguyên Anh giờ nhìn vào cảm giác như có Lôi Điện Bao quanh luôn.
Thiên Lôi Tử Trúc sau lưng thì khỏi nói.
Đã phát triển vượt bậc.
Nhưng chưa có cảm giác gì gọi là sắp đột phá.
“Ài còn một năm nữa là ta 40 tuổi rồi.” Nghĩ tới Lạc Dương cùng hàng vạn chúng sinh trong Hùng Thiên Giới không biết họ thế nào.
Nếu đã không hấp thu thêm lôi điện nữa, cũng như cảm ngộ được thêm bất kỳ áo nghĩa Lôi điện nào, thì có lẽ ta thiếu những trận đấu sinh tử.
Để k.ích th.ích cơ thể tiến giai.
Sống trong êm đềm hoài, nên mới có chuyện cơ thể không phát triển.
Sau vài ngày suy tư, cảm thấy suy nghĩ mình hoàn toàn hợp lý.
Lạc Tinh đưa ra quyết định quan trọng.
“Đánh Khúc Dương Bộ thôi.
Trước tập hợp mọi người.”
Nói là làm, Lạc Tinh triệu tập tất cả Quan chỉ huy Tây Vu quân đoàn rồi nói:
“Ta thấy tình hình quân đội chúng ta như vầy hoài, trước sao cũng bị kẻ thù thôn tính.”
“Hả?” – Ngay cả một vị Nguyên Anh Tu sĩ bên bộ phận Trinh sát cũng không biết Lạc Tinh lấy thông tin từ đâu.
“Theo tin tình báo, thì tên Tô Định đang định thông Qua Khúc Dương Bộ, muốn tiến đánh chúng ta.”
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/hung-thien-dai-luc/3229/chuong-200-dai-viet-quoc.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.