Kình Ma Đại Ngạc hung tàn
Xưng hùng xưng bá cả ngàn năm nay
Nhưng mà đã hết vận may
Bây giờ cả đội chung tay giết liền.
…
“Ohm.
Linh Khí tự chọn nha.” – Tuy mọi người không ai quan tâm linh khí trung phẩm, dù sao tính mạng quan trọng.
Lạc Tinh ngược lại.
Đang cần một bộ cung tên.
Có lẽ, đây là cơ hội đạt được.
Cung tên được xếp vào hàng cấm giao dịch, hoặc là giao dịch giới hạn.
Ở Phúc thành tối đa là bán cung tiễn hạ phẩm, mà giá cũng quá mắc nên Lạc Tinh muốn mua cũng không mua nổi.
Đi ba canh giờ cả đám mới tới nơi Yêu Ngạc trú ngụ.
“Hạn định một ngày để giết nó, Các ngươi muốn bàn bạc gì thì cứ bàn nhé.
Ta nhắc nhở một chút.
Sáu Phân đội trưởng phải nghiêm cứu tình hình, phân tích điểm mạnh yếu của yêu thú, rồi mới đưa ra hướng xử lý.
Không phải cứ thấy mục tiêu là tràn lên đánh bất kể tổn thất của đội viên, cái đó là thất phu không phải quân đội.”
“Rõ.”
Sáu phân đội trưởng bắt đầu đi trước quan sát.
Mục tiêu là con Đại Kình Ma Ngạc, lớn khoảng mười mét, hàm răng bén nhọn thuộc họ cá Sấu, là chúa tể vùng rừng ngập mặn.
Nơi này chỉ có nó đứng đầu chuỗi thức ăn, không con gì nó không ăn, kể cả con Thạch Bàng Giải có bộ giáp cứng nhưng không chịu nổi một cú vật mạnh của nó.
Sức mạnh nó cần chú ý là chiếc đuôi, mỗi cú đập có sức mạnh mấy vạn cân.
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/hung-thien-dai-luc/3241/chuong-189-phi-ho-luc-vi.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.