Trăm năm tưởng như êm đềm
Ngờ đâu tổng bộ đến tìm tài năng.
Lần này hết được tung tăng
Đành đi một chuyến vẹn phần tìm con.
…
Lúc này đi một thời gian.
Quay lại thì Nguyệt Linh Môn đã thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Hoàn toàn có khí thế của một đại môn.
Vừa thấy Lạc Tinh.
Lý Thường Kiệt đã khoanh tay hành lễ:
“Đồ nhi bái kiến sư phụ.”
“Cung nghinh Trần Lão Tông Chủ.” – Đám trưởng lão phía sao cũng hành lễ.
“Được rồi.” – Phát tay ra hiệu cho mọi người, Lạc tinh quay qua hỏi.
“Ngươi truyền tin gấp rúc là vì cái gì?”
“Sư phụ, Tổng bộ Nguyệt Linh Tông bỗng nhiên phái sứ giả tới.
Nói là điều tất cả Hóa Thần Hậu Kỳ của phân nhánh về tổng bộ.”
“Hả.
Sao tự nhiên tổng bộ đến đây?” – Lạc Tinh hơi bất ngờ.
“Dạ, họ có chỉ lệnh giống như lệnh bài tông chủ như đúc.
Có điều màu khác.
Quan trọng thực lực đối phương vô cùng mạnh.
Chắc.chắn không phải kẻ lừa gạt.
Trong điển tịch tông môn cũng có nhắc nhở về tổng bộ.”
“Uhm.
Không đi được không?” – Lạ Tinh trầm ngâm.
“Con nghĩ là không!”
“Thế sao ngươi gọi ta làm gì.” – Lạc Tinh cảm giác tên đệ tử này thật là kì cục.
Bản thân mình muốn đi Ung Châu mà chưa kịp đi bây giờ lại có lệnh đi nơi khác.
“Con tưởng ngài muốn đi Dương Châu chứ.
Nên mới khai ra.” – Lý Thường Kiệt le lưỡi cười.
“Võ Tuyết Kỳ có đi không?”
Sư mẫu đã đi ngao du đâu đó rồi.
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/hung-thien-dai-luc/3284/chuong-274-phu-the-tam-su.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.