Phu thê ta lại chia đôi
Từ đây ly biệt lẻ loi phương nào
Chàng ơi thiếp phải làm sao
Thôi đành tính kế đi vào Ung châu.
…
Lạc Dương tìm cách luyện hóa lại phi Hành khí.
Dù sao nó được thiết lập sẵn lệnh bay, chỉ là đề phòng yêu thú, phong bạo nên mới phải giữ thần thức để quan trắc đổi đường bay, không dừng lại được.
Mất một ngày, Nàng mới dành lại quyền điều khiển.
Nhưng Triều Thiên Hải mênh mông, nơi nào cũng giống nhau, biết đâu mà tìm.
Sáu người khác cũng tỉnh lại.
Biết Lạc Tinh gặp bất trắc, cũng không ai muốn nói chuyện.
Không khí yên lặng bao trùm.
“Thôi! Chúng ta lên đường! Hùng Vương là thế giới chi chủ, sẽ không sau đâu.” – Lạc Dương cắn chặc răng nói.
Sau đó ngồi xuống tu luyện.
Mọi người không ai bảo ai.
Cũng ra ngoài tu luyện.
Bọn họ còn quá yếu.
Muốn nắm vận mệnh mình, phải tự lực tự cường.
Phi hành khí vẫn lao thẳng tới Ung Châu.
Dù sao Lạc Dương cũng không có trí nhớ của Lưu Cứ.
Lại không rành xem vị trí, chỉ nghe Lạc Tinh kể sơ sơ, đi loạn nhiều khi lạc đường.
Đã gần đến Ung Châu.
Nên Hung cầm, Hải thú, phong bão cũng bớt cuồng bạo.
“Nếu phu quân còn sống sẽ tới đó.” – Lạc Dương thầm nhũ.
Cố gắng tĩnh tâm lại, không nghĩ linh tinh nữa.
bắc đầu hoạch định chiến lược.
Nửa tháng sau.
Phi Hành Bảo Khí của đoàn người Hùng Thiên Giới bắt đầu tiếp cận cảng của Ung Châu.
Lạc
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/hung-thien-dai-luc/3321/chuong-321-giao-nhat-tim-den.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.