Xưa đâu chịu cảnh lầm than
Làm vua một cõi an nhàn đã quen
Nhưng giờ thân phận nhỏ nhen
Trăm năm kề cận, bao phen đưa tình.
…
Một tháng sau, Lạc Tinh làm Osin thật.
Hàng ngày nấu nướng, quạt mát, hầu chuyện cho nàng.
Nhàm chán thì đánh cờ, bình thơ, câu cá, ngắm cảnh đẹp…!Lạc Tinh có hơn mười vạn năm trong hùng thiên giới, với cả ngàn phân thân thay nhau tu luyện.
Nên hầu như lĩnh vực nào cũng không tệ.
Thỉnh thoảng thì giúp Hạ Tử Yến giải thông các nghi vấn trong quá trình tu luyện.
“Này…!suy nghĩ gì vậy.
Lo lắng cho tiểu tình nhân của ngươi à?”
“Ai là tiểu tình nhân?”
“Tiên Dung.”
“Bậy, tính ra, ta là lão tổ tông của nàng ta.”
“Hừ…! an tâm.
Hôm nay ta ra ngoài thăm dò rồi.
Tiểu nha đầu đó thành công tấn chức Hóa Thần.
Tên bất tài Hùng Duệ kia cũng đã dựa vào đại trận quây ráp được Thục Phán.
Nghe đâu nhốt đối phương vào thiên lao rồi.”
“Ha ha…!ta cũng không quá quan tâm chuyện đó.
Dù sao nếu không có năng lực giữ nước, thì sớm muộn ngôi vua cũng đổi chủ.”- Lạc Tinh cười nói.
Vì sống quá lâu nên hắn cũng hiểu quy luật cuộc sống.
Chuyện nội bộ Đại Việt Quốc ai có khả năng thì làm chủ vậy thôi.
Nếu như không có mâu thuẫn, không có đấu tranh thì một thế hệ đó chưa chắc đã tốt.
“Hừ…!Ta mà phát hiện ngươi léng phéng với Tiên Dung thì biết.
Đến, đấm bóp cho bổn cung…”
“Ài…”- Lạc Tinh cười khổ.
Tiếp đó không đợi
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/hung-thien-dai-luc/3408/chuong-283-lai-che-tao-huyet-chau.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.