Chỉ vì số phận đẩy đưa
Chỉ vì đất nước nên chưa an lòng
Con ơi cha chỉ trong mong
Giang sơn gấm vóc sẽ không lụi tàn.
…
“Tiên Dung, phụ hoàng biết con tính tình ngay thẳng, cương liệt.
Ta cũng hết sức yêu quý con.”- Dừng một chút ông nói tiếp:
“Nhưng giờ thập bộ bất hòa.
Nếu con từ chối hôn sự của Trịnh Hoàng, khác nào đẩy Bắc Đái Bộ về phe Thục Phán.
Khi đó cơ nghiệp gần vạn năm của tổ tiên sẽ hủy trong tay của hai cha con mình.”
“Nhưng lão ta lớn tuổi, lại ham mê tửu sắc.
Chín vợ, trăm nàng hầu.
Con sao chịu nổi.”- Tiên Dung chán nản nói.
“Cái này… Ta cũng biết ủy khuất cho con…”- Hùng Duệ Vương trong lòng quặn thắt, cũng không biết nói gì.
Mấy trăm năm nay, lão cũng một lòng vì giang sơn, xử lý trăm công ngàn việc, có lẽ vì thế nên mới vẫn dậm chân ở Độ Kiếp Trung kỳ mà không tiến cấp được.
Bỗng một tia sáng lóe lên.
Tiên Dung nói:
“Hơn nữa con cũng đã có phu quân.”
“Cái gì?”
Tiên Dung quỳ xuống nói:
“Không giấu phụ hoàng, lần này ra ngoài.
Con vô ý gặp được một nghiệt duyên, nên đành phải trao thân cho người.”
Tiếp đó Tiên Dung vẽ ra cảnh bị kẻ thù quây bắt, tẩu hỏa nhập ma, vô tình gặp Trần Đồng Tử trong hoàn cảnh xấu hổ.
Rồi được hắn cứu giúp nên đành trao thân, làm vợ người ta.
“Hả…”- Hùng Duệ Vương chỉ nói được một từ, rồi không nói gì được.
“Bẩm, có Quân Đoàn trưởng Bắc Đái Bộ cầu kiến ở
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/hung-thien-dai-luc/3474/chuong-354-tinh-huong-kho-su.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.