Một đêm yên bình trôi qua, Hằng mở mắt bên trong là ánh sáng loé lên, cười vui vẻ nói.
“ Naccy tớ thấy cơ thể mình dường như mạnh hơn nhiều.”
Naccy lắc lắc đầu nói.
“ Đây chỉ là hiện tượng giả khi mới tu luyện mà thôi.”
Hằng nghe vậy mặt ỉu dìu nói.
“ Vậy sao, nhưng không sao tớ sẽ cố gắng tu luyện.”
Sau đó hai người xem xét Trần Quốc Hưng một hồi rồi múc nước ngọt ở hồ nước nhỏ vệ sinh cá nhân, sau đó Naccy tiếp tục đi quanh đảo tìm kiếm thức ăn.
Trần Quốc Hưng lúc này đang đắm chìm ở một không gian đen tối, tinh thần hắn đang hướng về một điểm sáng. Trần Quốc Hưng vô thức đi về phía điểm sáng, hắn cứ đi không biết trải qua bao lâu xung quanh hắn loé sáng. Cả một mảng không gian biến thành màu sáng trắng sau đó vụt tắt.
Một tiếng thở dài vang lên.
“ Một kẻ phế vật, tại sao lại có thể thành chủ nhân của ta cơ chứ.”
Sau đó là một thân ảnh của một tiểu loli đáng yêu mặc một bộ váy trắng, hai cái má trắng hồng cùng khuôn mặt dễ thương, hai bíp tóc đằng sau lúc này dựng ngược bộ dáng tiểu loli cực kì tức giận.
Trần Quốc Hưng mơ hồ một lúc sau đó thì ngẩn ra.
“ Đệt, chẳng lẽ mình ngỏm mợ rồi.”
Ánh mắt nhìn về một bé gái tầm bốn năm tuổi đang chống tay vào hông, vẻ mặt tức giận cứ nhìn hắn chằm chằm.
Bốn mắt nhìn nhau một hồi sau đó hắn
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/ke-thu-ho-vu-tru-ban-moi/9398/chuong-139-kich-chien.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.