Trần Linh khẽ cười với bộ dạng như ông cụ của hắn rồi kéo tay hắn nói.
” Qua chào mẹ em một tiếng nào.”
Đi đến chỗ mẹ hắn đang lựa mấy bộ quần áo Trần Linh liền chào.
” Cháu chào cô.”
Mẹ hắn liền quay qua nhìn khi thấy là Trần Linh mẹ hắn cười nói.
” A thì ra là bác sĩ, tôi sít nữa không nhận ra.”
Trần Linh khẽ cười nói.
” Bác cứ gọi cháu là Trần Linh, gọi bằng bác sĩ cháu không quen đâu ạ.”
Mẹ hắn khẽ gật đầu, rồi sau đó hai người trò chuyện chọn lựa quần áo, mà bỏ mặc hắn đứng lủi thủi một mình, bĩu môi sau hắn cũng lượn lờ một vòng khi đi đến một tủ kính đặt ở bên trong là mấy bộ váy đủ lứa tuổi hắn nhìn chằm chằm vào bộ váy màu hồng phấn kiểu dáng xinh xắn thầm gật đầu rồi quay qua hét với chị nhân viên đang ở gần đó.
” Chị ơi, em mua cái váy màu hồng này ạ.”
Chị nhân viên nghe tiếng gọi đi lại, thấy hắn đang mỉm cười chỉ tay về bộ váy nhỏ trong tủ kính cũng mỉm cười nói.
” Em muốn lấy bộ váy công chúa đó sao?”
Hắn gật gật cái đầu, chị nhân viên cũng lại gần đưa tay méo méo cái má của hắn nói.
” Bộ đồ đó đắt lắm, em muốn mua phải hỏi ý kiến bố mẹ đã.”
Hắn bĩu môi, sau đó liền chạy đi gọi mẹ hắn tới chị Trần Linh cũng xách một đống đồ đi theo mẹ hắn.
” Mẹ, con lấy
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/ke-thu-ho-vu-tru-ban-moi/9401/chuong-146-danh-bac.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.