Trong phòng đăng kí chuyền tới những âm thanh lớn tiếng với nhau.
” Tránh ra cho tôi làm thủ tục.”
Sau đó là tiếng cậu út lớn tiếng nói lại.
” Không thấy tôi đang đăng kí sao, ông là cái thá gì mà bảo tôi phải tránh ra.”
Trần Quốc Hưng cau mày rồi nhanh chân chạy vào, bên trong là hai vợ chồng sặc mùi tiền đang khinh bỉ mà nhìn cậu út hắn còn cậu út mặt đỏ bừng lên mắt cũng trắng dã nhìn lại, hắn hô trong lòng, mẹ nó chứ sao giống mấy cái cốt truyện hắn đã đọc vậy, người nhà của nhân vật chính bị tên nhà giàu ức hiếp sau đó có người với gia thế khủng hoặc địa vị cao ra mặt giúp đỡ nhân vật chính làm cho tên nhà giàu sợ hãi mà xin lỗi, nhưng hắn hình như cũng không có nhân vật tai to mặt lớn nào chống lưng thì phải, hắn cũng buồn rầu đau khổ bây giờ mà có nhân vật lớn ra mặt làm màu một chút lúc đó có phải quá ngầu không nhưng sự thật vẫn rất phũ phàng à nha.
Cậu út lại trợn mắt trắng dã mà nói.
” Tưởng có tí tiền mà oai sao, tưởng mình đã làm bố thiên hạ sao mà muốn người khác phải làm theo lời của ông.”
Người vợ mặt hằm hằm nhìn cậu hắn rồi nhìn qua mẹ hắn mà dùng giọng điệu chanh chua nói.
” Hai đứa nhà quê biết điều tránh ra, đừng làm lãnh phí thời gian của chúng ta.”
Hắn nghe vậy miệng thốt lên.
” A đù.”
Mẹ nó chứ càng ngày càng
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/ke-thu-ho-vu-tru-ban-moi/9420/chuong-136-rinh-coi-xx.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.