Thời gian thấm thoát trôi đi, năm nay đã là năm cuối cấp 2 của Trần Quốc Hưng. Hắn ngồi thẫn thờ trong lớp mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi mà mấy con ve chết tiệt há to cái mồm ra mà kêu oang oác.
“ Lại sắp hết cấp 2 rồi!”
Trần Quốc Hưng than thở, mấy năm đi học ngoài việc đạt được học sinh giỏi toàn diện, hắn còn vươn lên làm một trùm trường, một đại ca đúng nghĩa.
“ Anh Hưng, lần này văn nghệ biểu diễn bế giảng năm học cuối cấp rồi, anh tham gia văn nghệ lớp nhé.”
Hằng đang lúi húi viết viết danh sách văn nghệ, thấy Trần Quốc Hưng ngẩn ngơ nhìn ra ngoài thì lấy bút chọc chọc nách hắn.
“ Em nói cái giề?”
Trần Quốc Hưng ngoáy ngoáy lỗ tai, dùng ánh mắt như là Hằng đang nói với hắn một truyện trên trời vậy.
“ Em nói là anh phải tham gia văn nghệ biểu diễn buổi bế giảng.”
Hắn lắc đầu bĩu môi nói.
“Anh mà tham gia mấy bé lớp 6 lại ngất ra đó lại khổ.”
Hằng lườm hắn một cái sắc lẹm, rồi ghi tên hắn vào luôn danh sách văn nghệ, hắn thấy tên mình thì vội la lên.
“ Này, anh có biết múa hát gì đâu.”
Hằng cười hì hì “ Hihi…hi…hi anh đừng có nói dối, mấy lần anh hát tặng em mấy bài hát mà anh sáng tác, hay thế lại còn.”
Trần Quốc Hưng xấu hổ gãi gãi mũi, chả là vài lần Hằng gặp chuyện gia đình nên buồn thiu, hắn đành kéo con bé ra bờ sông vui chơi,
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/ke-thu-ho-vu-tru-ban-moi/9443/chuong-188-no.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.