Sáng hôm sau hắn mò dậy bởi tiếng quát quen thuộc của mẹ hắn.
” Hưng mày có dậy không? Hay để tao lôi dậy.”
Hắn ảo não thở dài bò dậy chạy đi vệ sinh cá nhân, rồi đi thay quần áo đeo chiếc balo hình con lợn màu hồng lên vai, hắn có cảm giác như bản thân sắp trở thành một kẻ biến thái vậy, hắn quay qua mẹ mà nói.
” Mẹ mua cái cặp gì mà trông chán thế, lại còn màu hồng nữa chứ.”
Nghe hắn càu nhàu mẹ hắn liếc mắt qua nhìn rồi nói lạnh tanh.
” Chỗ bán cặp hết rồi, còn mỗi cái đó mày dùng tạm đi.”
Hắn ỉu xìu dạ một tiếng rồi trèo lên cái xe đạp thập cổ lai hi của mẹ mà tới trường, xuống xe bước vào cổng hắn liền vẫy tay chào mẹ hắn.
” Con vào học đây, à mà chiều nay con đi bộ về mẹ không cần đón đâu ạ.”
Mẹ hắn gật đầu rồi leo lên xe quay về, hắn thì tung tăng chạy vào lớp, còn chưa kịp ngồi xuống con bé Hằng đã từ đâu chui ra mà kéo kéo hắn nói.
” Anh kể chuyện cho Hằng nghe đi, mấy lần anh toàn lừa Hằng.”
Hắn há mồm đưa tay gãi gãi đầu suy nghĩ một lúc mới giở giọng lừa gạt nói.
” Lát nữa anh kể bây giờ thì đấm lưng cho anh.”
Hắn liền bắt con bé Hằng bóp vai cho mình còn bản thân thì vắt chân lên bàn mà hưởng thụ, cùng bao ánh mắt như muốn ăn thịt hắn vậy.
Đang hưởng thụ thì tiếng trống báo
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/ke-thu-ho-vu-tru-ban-moi/9462/chuong-111-nhan-sinh.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.