Trần Quốc Hưng còn đang ngủ, đột nhiên từ mũi chuyền đến cảm giác ngứa, hắn liền thò tay bắt lấy thứ đang nghịch ngợm.
“ Naccy cậu còn quậy phá, tớ ném ra ngoài đó.”
Naccy cười hì hì vuốt vuốt lại mái tóc của mình rồi nói.
“ HIM, dậy dẫn mình đi chơi đi, ở nhà mãi cũng chán.”
Hắn lồm cồm bò dậy, đưa tay xoa xoa cằm rồi nói.
“ Về thay đồ đi rồi đi.”
Naccy gật đầu rồi vùng dậy chạy đi, hắn nheo mắt nhìn theo bóng lưng Naccy rồi thở dài, miệng lầm bầm.
“ Hazz chỉ ôm mà không dám làm gì, có phải mình ngay cả cầm thú cũng không bằng.”
Lắc lắc đầu rồi nhảy khỏi giường, thay một bộ quần sóc áo cộc tay đơn giản rồi đi xuống nhà, ngó nghiên mà không thấy mẹ cùng chị Lan đâu, hắn đoán là họ ra ngoài đi làm gì đó rồi. Ngồi dài cổ mới thấy Naccy mò xuống, hắn tặc lưỡi hỏi.
“ Cậu làm cái gì mà lâu thế?”
Naccy lườm hắn không thèm nói mà chỉ xoay xoay người rồi hỏi hắn.
“ Thấy cái váy này của tớ đẹp không?”
Hắn liền lắc lắc đầu nói.
“ Vào ông bà ngoại của tớ thôi, không cần ăn mặc sang chảnh vậy đâu!”
Naccy bĩu bĩu môi, rồi trầm tư một hồi nói.
“ Nhưng tớ không mang theo nhiều quần áo để thay.”
Trần Quốc Hưng xoa xoa cằm nói.
“ Mặc tạm đồ của chị Lan đi, tí nữa tớ chở cậu đi mua thêm ít đồ.”
Naccy trợn mắt nhìn hắn nói.
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/ke-thu-ho-vu-tru-ban-moi/9506/chuong-246-hop-hoan-tong.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.