Về đến khu nhà Nhi Nhi tất cả xuống xe, đi vào trong nhà rồi hai cô gái liền kéo nhau đi xuống bếp bắt đầu nấu cơm cùng cô giúp việc.
Nguyễn Nam rót nước cho ông nội Nhi cùng Trần Quốc Hưng sau đó liền rời đi.
“ Thời gian không chừa một ai cả, ông cảm thấy mình cũng sắp về với tổ tiên rồi hazzz…”
Trần Quốc Hưng ngồi im lắng nghe cũng không lên tiếng, một trăm năm đời người nói dài cũng không dài nói ngắn cũng không ngắn, nhưng đến khi sắp chết liệu có mấy người lại không tiếc nuối sinh mạng cơ chứ.
“ Điều ông lo lắng nhất vẫn là con bé Nhi Nhi, sư phụ cháu mấy năm nay không về sao?”
Trần Quốc Hưng lắc đầu nói.
“ Sư phụ ông ấy mười mấy năm nay không hề liên lạc với cháu, có lẽ ông ấy bế quan hay là bị người ta làm thịt rồi cũng nên.”
Trần Quốc Hưng vui đùa nói một câu, ông nội Nhi Nhi thoáng thở dài, hắn liền tiếp.
“ Còn về bệnh tình của Nhi Nhi cháu vẫn có cách chữa chỉ là…”
Nói đến đó hắn liền không biết phải nói thêm kiểu gì, chẳng lẽ cứ nói toạc ra là cháu gái của ông phải xx với cháu, hay là nói cháu chữa bệnh cần quan hệ với Nhi Nhi, nói kiểu gì vẫn thấy hắn nhận vai phải diện không tốt một tí nào tốt nhất là thôi đi, không nói cứ im im mà làm lại hay.
“ Cháu có cách sao?”
Ông nội Nhi Nhi hiện lên vui vẻ hỏi, Trần Quốc Hưng gật
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/ke-thu-ho-vu-tru-ban-moi/9513/chuong-260-hanh-dong.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.