Chán nản chẳng biết làm gì thì trời đã tối, ở nhà chỉ thấy ông già Norl với Naccy và một đống người hầu cùng vệ sĩ, không thấy mặt mũi ông bố vợ đâu, hắn liền hỏi.
“ Bố em đâu rồi?”
Naccy ngồi bên cạnh hắn nghe hắn hỏi thì quay qua nói.
“ Bố ở công ty rồi, dạo này công ty mở rộng thị trường nên rất nhiều việc.”
Nghe Naccy nói Trần Quốc Hưng gật gù, một lúc sau thì vỗ đùi một cái rồi nhìn qua ông già Norl cười cười.
“ Ông Norl vậy tài sản của thằng cháu rể sao chẳng thấy gì thế?”
Từ lúc lấy Naccy đến giờ hắn chỉ được có cô vợ, chứ của hồi môn chả thấy gì, nhà giàu mà tại sao lại ki bo như vậy.
Ông già Norl trợn mắt trắng dã hừ mũi nói.
“ Không có phần của cậu.”
Hắn gãi gãi mũi cười nhăn nhở. “ Thì cháu với Naccy bây giờ đã là vợ chồng, ông không chuyển tài sản cho cháu thì còn cho ai nữa.”
Ông già Norl khinh thường nhìn hắn, sau đó nhìn qua bụng của Naccy.
“ Tài sản của nhà này sẽ giao cho con của Naccy.”
Hắn tặc lưỡi đưa tay bấm bấm, vậy con của hắn sinh ra đã là tỉ phú đô la rồi, chả bủ cho ông bố như hắn, tuổi thơ gắn liền với khoai sắn. Hắn vẫn mặt dày đòi.
“ Con của Naccy cũng là con của cháu, ông cứ giao cho cháu cũng giống nhau mà.”
Ông già Norl không thèm nhìn hắn nữa mà cúi xuống ăn, Naccy khẽ đá cho
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/ke-thu-ho-vu-tru-ban-moi/9534/chuong-253-yeu-linh-cac.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.