Sáng hôm sau vẫn vác con chiến mã thân yêu ra cong mông đạp đi học, nhưng hôm nay hắn cảm thấy tâm trạng không vui, từ hôm qua đến giờ mà hai cô vợ không thèm nhắn tin cho hắn,thở dài mặc kệ mọi chuyện, ánh mắt láo liên nhìn những bóng hồng cùng đạp xe đi học như hắn.
Sáng nay thứ hai không thể thiếu nổi tiết chào cờ, ngồi dài đít mới hết 45 phút, vừa hết tiết cả lũ xách ghế chạy vào lớp, sau đó tụm năm túm ba vào chém gió.
Tiết đầu là tiết Văn, không khí uể oải lan toả cả lớp học, cô giáo dạy Văn bước vào với vẻ mặt lạnh lùng.
Cả lớp chào cô giáo xong bắt đầu lôi xách vở ra, giọng nói trìu mến của cô giáo dạy Văn vang lên làm cả lớp đều tụt cả cổ lại.
“ Cả lớp có ai học bài cũ không nhỉ?”
Cả lớp im phăng phắc, không một ai ho he dơ tay, cô giáo chỉnh chỉnh cặp mắt kính, ánh mắt sau cặp kính loé lên.
“ Vậy để cô gọi sổ.”
Cô giáo bắt đầu lật sổ, cả lớp không ngừng lẩm bẩm cầu nguyện, không ai muốn cô gọi tên, Trần Quốc Hưng cũng thầm cầu nguyện cô giáo đừng có gọi tên hắn bởi vì hắn có bao giờ học bài cũ môn Văn đâu.
“ Trần Quốc Hưng.”
Còn đang lẩm bẩm khấn vái thì giọng nói dịu dàng của cô giáo vang lên, hắn trong lòng đánh ầm một tiếng, mặt mũi tái mét, bọn còn lại thì thở phù một hơi, ánh mắt nhìn về hắn tràn đầy thông cảm, hắn
Truyện được đăng tại isell.cc. Đọc tiếp tại đây: http://isell.cc/ke-thu-ho-vu-tru-ban-moi/9536/chuong-231-vo-than-tong-bi-diet.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.